Bộ bốn tranh, sơn ta trên gỗ, bạc, nhôm và bột màu (mỗi bức 190 × 60 cm).
Ý tưởng
Những viên gạch xếp chồng trên những con đường và những ngôi làng đang chờ để được đưa vào sử dụng trong công cuộc xây dựng điên cuồng trên khắp Việt Nam. Vạn lý trường thành chiêm nghiệm sự chuyển dạng của đất thành nơi cư trú của con người, và núi non cùng đất đai trù phú từng chút từng chút biến thành thành thị.
Giống như di vật, những chồng gạch gợi lên “vinh quang” về chủ quyền và khát vọng con người trong việc phân định biên giới, sở hữu lãnh thổ, và khai thác tài nguyên cho việc tiêu dùng. Quyền lực này gây nên sự mất kiểm soát trong mối quan hệ mong manh với môi trường quanh ta, là nguyên do tối hậu của sự khủng hoảng kinh tế và môi trường.
Tập tính của sơn ta, một chất liệu nhựa cây tự nhiên, tương đồng với ý tưởng trên về sự chuyển hóa vật chất. Mặc dù được dùng để thể hiện gạch, sơn mài thể hiện tính xúc giác của bất cứ vật chất cụ thể nào – hoa văn, trọng lượng, khối lượng – không giống bất cứ chất liệu hội họa nào khác.
Vạn lý trường thành kiểm nghiệm thuộc tính vẫn chưa được khám phá này của sơn ta.