Ý tưởng
ở kia, nơi có điều kì diệu, đến cả nghệ thuật cũng không thực hiện nổi.
ở đây, nơi con người tạo ranh giới căng thẳng, đến cả nghệ thuật cũng không thực hiện nổi. chỉ có HãM.
Đề tựa trong triển lãm cá nhân Vũ công tại Ryllega Gallery, 2005.
Muốn thấy phép màu, ta phải vượt qua nghệ thuật.
Muốn vượt qua nghệ thuật, ta cần biết nó.
Muốn biết nghệ thuật, ta cần hiểu được tình yêu.
Muốn hiểu được tình yêu, ta cần có cảm giác.
Cảm giác được hình thành từ tế bào.
Nhỏ hơn một tế bào.
Nhỏ hơn.
Nhỏ đến vô hạn.
Mọi vật chất nhỏ nhất kết hợp lại với nhau để tạo thành một thứ lớn hơn.
Lớn hơn,
Lớn hơn nữa và hơn nữa, lớn như một tế bào.
Và vẫn kết hợp vào những vật thể lớn hơn.
Lớn hơn,
Lớn hơn nữa và hơn nữa, lớn như một tế cơ thể.
Và vẫn kết hợp vào những vật thể lớn hơn, và lớn đến vô hạn.
Mọi tế bào của một vũ công được sắp xếp dựa theo cấu trúc của điệu múa. Mọi sợi cơ và thần kinh bện chặt và kéo căng hài hòa và đầy cảm xúc nhằm hiện thân mọi cảm xúc của chúng. Trình diễn múa là một tác phẩm nghệ thuật và sự chuyển hóa từ đời sang màu nhiệm.
Khi một tế bào nhỏ hoặc thậm chí một vật chất nhỏ hơn, nhỏ hơn cả một tế bào, bị tổn thương, đau đớn sẽ làm con người căng thẳng, bối rối, tuyệt vọng, mệt mỏi, giận giữ và uể oải. Cảm xúc của họ trở nên nguy hiểm.
Nếu có một tế bào nhỏ nhất bị tổn thương, rất nhiều tế bào khác cũng chịu chung đau đớn và con người cũng sẽ bị tổn thương. Họ trở nên căng thẳng, căng thẳng đến khôn cùng, căng thẳng đến mức cơ thể trở nên quá nặng nề và mệt mỏi để có thể múa.
Đề tựa trong Vựng tập triển lãm LIMDIM, 2009.